Phân tích khổ 3 bài thơ Tây Tiến- Quang Dũng - HocVienKhoiNghiep.Edu.Vn
Rate this post
Có người từng nói ” Thơ chỉ tràn ra khi trong ta đời sống đã tràn trề “. Thật đúng là như vậy ! Chiến tranh đã đi qua, độc lập lặp lại vậy mà ở vùng Tây Bắc ấy lại khơi gợi cho Quang Dũng một nỗi nhớ da diết khôn nguôi, phải chăng nơi đây đã động lại trong tác giả nhiều kỷ niệm ? Chính vì nỗi nhớ ấy đã thổi hồn cho ông viết nên bài thơ Tây Tiến. Người lính Tây Tiến qua ngòi bút của Quang Dũng hiện lên thật nhiều khó khăn vất vả, nguy hiểm, ta hoàn toàn có thể thấy được qua khổ thơ cuối :

Phần thân bài hướng dẫn Phân tích khổ 3 bài thơ Tây Tiến – Quang Dũng

kho-3-tay-tien-quang-_resize_-2086810
hướng dẫn Phân tích khổ 3 bài thơ Tây Tiến – Quang Dũng

Quang Dũng là một nghệ sĩ đa tài vừa viết văn vừa làm thơ, vẽ tranh, soạn nhạc. Thơ ông phóng khoáng, lãng mạn-tài hoa. Bài thơ Tây Tiến được sáng tác ở Phù Lưu Chanh năm 1948 khi ông chuyển sang hoạt động giải trí ở đơn vị chức năng khác và nhớ về đơn vị chức năng cũ. Tuy đã chuyển hoạt động giải trí sang ở nơi khác nhưng những hình ảnh về vùng đất, con người nơi cũ vẫn luôn thường trực trong sâu thẳm tâm lý ông. Tây Tiến lúc mới sinh ra đã bị cấm lưu hành, qua thời hạn nét độc lạ, phát minh sáng tạo, cái hay trong thơ hiện rõ chính thế cho nên mà nó được đưa vào sách giáo khoa thời nay .
Điều kiện thời tiết vùng Tây Bắc rất khắc nghiệt, nó ảnh hưởng tác động trực tiếp đến người lính hành quân nơi đây :

Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc
Quân xanh màu lá dữ oai hùm

Bạn đang đọc: Phân tích khổ 3 bài thơ Tây Tiến- Quang Dũng

” Không mọc tóc ” hoàn toàn có thể hiểu là thời tiết tác động ảnh hưởng, bị sốt rét làm đau đớn thân xác người lính. Tác giả nói ” không mọc tóc ” chứ không phải ” không mọc được tóc ” chứng tỏ nó được coi như những người lính cạo trọc đầu để thuận tiện cho việc chiến đấu, chứ không phải do bệnh tật để giảm đi sự đau thương so với người đọc. ” Quân xanh màu lá “, nếu thực sự trần trụi là do bệnh sốt rét gây nên thì Quang Dũng lại cho rằng đó là màu xanh của lá cây hóa thân cho người lính để giặc khó nhận ra. Tuy khó khăn vất vả chồng chất, bệnh tật liên miên, nhưng qua lăng kính của tác giả, đoàn binh hiện lên với sự yêu đời, không quản gian truân .
Cho dù chịu nhiều khó khăn vất vả, gian nan nhưng nó không làm cho người lính Tây Tiến nguôi đi tình cảm lãng mạn của mình. Hai câu thơ tiếp theo miêu tả nét đẹp cũng như sự can đảm và mạnh mẽ của con người :

Mắt trừng gửi mộng qua biên giới
Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm

     Dù ngày đêm đánh giặc nhưng tôm hồn của những người lính luôn trong trạng thái mộng mơ. Cái mộng họ gửi qua biên giới, nơi vẫn còn đầy bóng giặc tù, đó là cái mộng giết giặc để lập công danh. “Mắt trừng” gợi sự mạnh mẽ, đầy nội lực, quyết tâm vì dân tộc, ở đâu đó trong họ vẫn luôn tồn tại một nỗi căm thù giặc sâu sắc. Đoàn binh Tây Tiến chủ yếu là học sinh, sinh viên người Hà Nội- là thủ đô văn hiến, là cả trái tim của Tổ quốc chính vì thế họ lấy đó làm động lực chiến đấu. “Dáng kiều thơm” chính là nét đẹp thanh lịch, thướt tha của con gái Hà Nội, cũng là nét đẹp của người phụ nữ Việt Nam. Nét đẹp của quê hương đã thúc dục người lính phải chiến đấu, đánh đuổi giặc ngoại xâm để bảo vệ từng nét đẹp nơi họ sống. Đó là động lực lớn để tinh thần chiến đấu thêm mạnh mẽ. Hình ảnh dáng kiều thơm là vầng sáng lung linh trong kí ức nhưng cũng là thứ giúp cho họ tìm được sự cần bằng, tìm được sự thư thái trong tâm hồn sau mỗi chặng đường hành quân vất vả. 

Xem thêm: Ảnh vú đẹp căng tròn xem BỎNG MẮT của các em gái còn trinh

Ra biên cương là đồng ý đương đầu với hi sinh, biết đi là sẽ chết, vậy mà những anh vẫn xung phong ra trận với hy vọng sẽ đem thắng lợi quay trở lại :

Rải rác biên cương mồ viễn xứ
Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh

Biết bao nhiêu anh hùng đã ngã xuống ở nơi biên cương. Chiến tranh nó luôn sống sót song song với chết chóc, tuy nhiên niềm tin xung phong ra trận vẫn luôn sôi sục. Tuổi xuân là độ tuổi đẹp nhất, là thời hạn đẹp nhất của cuộc sống mỗi người nhưng những anh cũng đành gác lại để đặt trách nhiệm Tổ quốc lên trên hết ” Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh “. Những tình cảm đôi lứa, những cái tôi vị kỉ đều gạt sang một bên, những người chiến sỹ vẫn tiếp nối đuôi nhau nhau tầng những tầng lớp lớp lên đường, đi để bảo vệ từng đồng lúa, mùa ngô, bảo vệ nhịp đập tâm hồn của toàn dân tộc bản địa .

     Tiếp nối âm hưởng bi tráng, hai câu thơ cuối đã tô đậm thêm sự mất mát hi sinh, thể hiện cái chết cao đẹp, cái chết bất tử của người lính:

Xem thêm: Top 120+ tin nhắn gửi yêu thương ngọt ngào, lãng mạn ghi điểm trong lòng đối phương

Áo bào thay chiếu anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành

Quang Dũng có vẻ như đã khóc khi viết đến dòng thơ này. Đây chính là cái chết nhưng tác giả đã nói giảm nói tránh để giảm bớt sự đau thương mất mát cho người ở lại. Thời gian cuộc chiến tranh là khoảng chừng thời hạn thiếu thốn, bần hàn của toàn dân tộc bản địa ta. ” Áo bào ” thay ” chiếu ” vì người hi sinh quá nhiều, họ chỉ được quấn chiếc áo bào trên vai để về với đất mẹ. Anh về với đất, nghĩa là anh đã thực thi xong nghĩa vụ và trách nhiệm vẻ vang của mình và giờ đây anh hóa thân cho dáng hình xứ sở. Câu thơ cuối miêu tả tiếng gầm của sông Mã như loạt đại bác rền vang, vĩnh biệt những người con yêu của giống nòi .
Bằng việc sử dụng những bút pháp nghệ thuật và thẩm mỹ như nói giảm nói tránh, hoán dụ, ẩn dụ. Quang Dũng đã khắc họa lại một đoàn binh Tây Tiến với nhiều vẻ đẹp khác nhau, họ đẹp về cả hình dáng, can đảm và mạnh mẽ từ ánh mắt đến tính cách và cả sự hi sinh cao quý. Tất cả vì lòng yêu Tổ quốc, mong ước được sống trong tự do và niềm hạnh phúc, không sống sót những đau thương mất mát. Đoạn thơ này có nhạc, có họa, vừa bi hùng lại vừa tự tôn. Những hình ảnh khắc họa đoàn quân Tây Tiến trở thành một hoài niệm khó quên của một thời kì lịch sử dân tộc hào hùng .

Source: https://thcsbevandan.edu.vn
Category : Thông tin cần biết

Bình luận